Ý nghĩ xây dựng một thế lực chỉ thuộc về mình càng ngày càng trở nên mãnh liệt, đợi đến khi ra khỏi Phù Quang rừng rậm, phải đối mặt chính là cả đại lục Tạp Nhĩ Tháp này.
Quang Diệu Điện đầy rẫy cao thủ, Tu La thành thần bí khó lường, rồi những đại gia tộc bao đời uy phong nơi đại lục Tạp Nhĩ Tháp, và cả tứ đại cường quốc hùng bá một phương! Nàng so với các thế lực này, thật sự rất nhỏ bé, cho nên, nàng cần phải có được nhân tài! Nhìn thấy A Tát Lôi đã đến gần bọn trẻ, khóe miệng Hoàng Bắc Nguyệt khẽ cong lên.
Bây giờ bọn trẻ đều như chim sợ cành cong, đột nhiên có người tới gần, một đứa bé sợ hãi kêu một tiếng, A Tát Lôi vội vàng che miệng nó lại, hắn bị dọa tới nỗi mồ hôi lạnh ròng ròng chảy xuống.
Bách Mục Hàn Thiềm nghe được động tĩnh, ở trong ao giật mình một cái, mở ra con mắt trên lưng, nhìn về phía bọn trẻ, xác nhận không có biến động gì, mới tiếp tục nhắm mắt ngủ tiếp.
A Tát Lôi thở phào một hơi, đi ra khỏi bóng tối, gấp rút dùng dao găm cắt dây trói cho bọn trẻ, ôm lấy hai đứa bé nhỏ tuổi nhất, giơ tay ra hiệu, để bọn nó đi theo mình.
Mấy đứa bé kia cũng biết phải làm thế nào, chẳng ai bảo ai cùng ngậm chặt miệng, cẩn thận theo sát A Tát Lôi chạy trốn.
Còn chưa đi được vài bước, đột nhiên trong ao truyền đến một tiếng rống đinh tai nhức óc, ngay sau đó, trong ao đầm có cái gì vùng vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291845/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.