Sau khi trải qua chuyện này, Cửu hoàng tử trở về Bắc Diệu quốc sẽ nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ thế nào đây?
Tinh phong huyết vũ: gió tanh mưa máu Đế vị chi tranh, cốt nhục thương tàn.
Vì Vạn Thú Vô Cương, Quang Diệu Điện và Tu La Thành vốn yên lặng nhiều năm nay cũng không nhịn được mà phái người đi ra.
Sự thăng bằng duy trì nhiều năm hiện tại đã bị đánh vỡ, Tạp Nhĩ Tháp đại lục sợ rằng sẽ không còn yên ổn nữa rồi.
Một cơn gió không biết từ đâu tới, thổi bay mái tóc đen như mực của Linh Tôn.
Linh Tôn buông tầm mắt, khẽ giọng đọc: “Quá nhãn khê sơn, quái đô tự cựu thì tằng thức.
Hoàn ký đắc mộng trung hành biến, giang nam giang bắc.
Cố nhân kính tu huề chi khứ, năng tiêu ki lưỡng bình sinh kịch.
Tiếu trần lao tuế tuế niên niên phi, trường vi khách.
Sang di địa, đông nam sách, anh hùng sự, bi ca khấp; bị tây phong xuy tận, liễu vô trần tích.
Lâu quan phủ tư nhân dĩ khứ, tinh kỳ vị quyển đầu tiên bạch.
Thán nhân sinh, ai nhạc chuyển tương tầm, kim do tích.”
(Dịch thơ: Nhìn ngắm non sông,
Thật là lạ,
Đều như quen thuộc.
Nhớ trong mơ,
Ngược xuôi khắp nẻo,
Sông nam sông bắc.
Cảnh đẹp cần chống gậy tới thăm,
Mặc cuộc đời rách bao nhiêu dép.
Cười nhọc mình,
Ba chín tuổi trớ trêu,
Dài làm khách.
Miền Ngô Sở,
Đông nam chia cách.
Chuyện anh hùng,
Tào Lưu đối địch,
Ngọn gió cuốn sạch làu,
Không còn vết tích.
Lầu gác xây xong người mất hút,
Gươm đao chưa rảnh đầu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291824/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.