Yểm nhìn nàng, trên gương mặt mơ hồ dường như mang theo một tia tiếu ý: “Nhìn ngươi ở góc độ này, cảm giác rất khác.”
Giọng nói của hắn thuộc loại hoa lệ âm nhu, không hề nữ khí, nhưng lại có một loại cảm giác tà ác quỷ dị không nói rõ được.
Hoàng Bắc Nguyệt khoanh tay, khóe miệng nhếch lên một đường cong tà ác: “Lão yêu quái, ngươi cũng đừng có nhìn trúng ta nha, bằng không cuối cùng chết như thế nào cũng không biết đó.”
Thân thể do hắc khí ngưng tụ của Yểm nghiêng đầu, nhẹ nhàng cười một tiếng rồi đột nhiên ngã xuống. Hoàng Bắc Nguyệt giật mình, vươn tay đi đỡ, nhất thời quên mất hắn chỉ là một cái bóng hư ảo mà thôi.
“Yểm!”
Ngón tay xuyên qua đoàn hắc khí, trong lòng nàng cả kinh.
Hắc khí mới vừa rồi còn ngưng tụ thành hình dáng loài người giờ phút này tán loạn thành một đoàn khói, chậm chạp men theo tay của nàng chui vào trong Vạn Thú Vô Cương.
Lần trước Yểm đi ra chiến một trận với Tư Mã Quy Yến, sau đó cũng có chút suy yếu.
Lần này ra lại quét ngang Thiên Tuyệt Trận, khí thế hung hăng, tiêu tốn quá nhiều nguyên khí, cho nên bây giờ mới suy yếu như thế này.
Phù chú phía trên Hắc Thủy Cấm Lao lóe lên một cái, gia cố lực lượng của cấm chế, sau khi Yểm đi vào liền vô thanh vô tức mà im bặt.
“Yểm?”
Hoàng Bắc Nguyệt thử gọi một tiếng, mặc dù bình thường luôn đấu võ mồm với hắn, nhưng tốt xấu gì lần này hắn cũng đã giúp nàng giải vây, cũng coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291805/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.