“Yên tâm, ta không dễ xúc động như vậy đâu.” Hoàng Bắc Nguyệt cười cười: “Chỉ là nghe nói Thái tử Đông Ly Quốc không lâu sau sẽ tới Lâm Hoài thành, ta muốn xem thử hắn đến tột cùng hạng người gì mà lại có thể vô sỉ đến như vậy!”
Đông Lăng cười rộ lên, nhìn bộ dàng này của tiểu thư, hơn phân nửa là nàng đã có âm mưu quỷ kế gì rồi.
Cũng tốt, Thái tử Đông Ly Quốc kia cũng quá mức vô sỉ, dám làm vậy với Hi Hoà công chúa, giáo huấn hắn một chút cũng không có gì xấu!
********* Bắc Nguyệt Hoàng Triều *********
Chịu ảnh hưởng của thiên tượng Cửu Tinh Liên Châu, đường phố của Lâm Hoài thành cũng vắng vẻ hơn, phần lớn dân chúng đều là người mê tín, đều vì sự an nguy bản thân mà tuân theo quy tắc “thà tin là có chứ đừng tin là không”.
Hôm qua là ngày Thái hậu hồi triều, vốn là phải ăn mừng trong vài ngày, nhưng bởi vì thiên tượng này, ai cũng không dám ra khỏi cửa.
Trải qua một đêm, đường phố đã được phủ một tầng tuyết mỏng, Lâm Hoài thành là một thành thị bốn mùa ấm áp, cho dù tuyết rơi cũng sẽ không đến mức quá lạnh, nhiều lắm cũng chỉ giống như bây giờ rơi vài bông tuyết, không có gió to mưa lớn làm người ta khó chịu.
Tuyết trước cửa Linh Ương Học Viện đã được quét dọn sạch sẽ. Các học sinh mới trải qua sinh tử trong Phù Quang rừng rậm gặp nhau trước cổng, không nhịn được cùng tụ lại một chỗ, líu ríu thảo luận chuyện tình mấy ngày đó.
Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291749/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.