“Ừ, cám ơn ngươi.” Mặc dù không biết đây là cái gì, nhưng nhìn bộ dáng chờ mong của Chi Chi, Hoàng Bắc Nguyệt vẫn tỏ vẻ cảm tạ.
Chi Chi vui vẻ, lúc này mới từ trên bàn nhảy xuống bỏ đi. Hoàng Bắc Nguyệt đem hạt mầm thu vào trong nạp giới, sau đó chống cằm ngồi bên cửa sổ.
Hồi tưởng lại mộng cảnh của Tuyết di nương, trong lòng nàng lại nổi lên một trận nghi hoặc.
Câu “rời xa chốn thị phi, đừng nên dấn thân vào nhà Đế Vương” của Huệ Văn trưởng công chúa quả thật là ý vị thâm trường, cẩn thận nghĩ nghĩ, nàng chợt phát hiện, không lẽ chuyện này có liên quan đến người trong hoàng thất?
Có thể dùng một chén thuốc độc hại chết Trưởng công chúa, cả Nam Dực quốc này có mấy người có năng lực như vậy đây?
Càng cẩn thận suy nghĩ, nội tâm nàng lại càng lạnh lẽo cùng thê lương.
Huệ Văn Trưởng công chúa, nàng ấy cả đời không làm gì chuyện xấu, tại sao lại phải có kết cục như vậy?
Mặc dù không phải là con ruột, nhưng chính mắt nhìn thấy tất cả, trong lòng nàng làm sao quên được, hết thảy những ảo tưởng tốt đẹp trong lòng dường như cũng từ từ sụp đổ.
Hoàng Bắc Nguyệt tâm tình buồn khổ đi ra ngoài, lấy áo choàng màu đen phủ lên người, triệu hoán Băng Linh Huyễn Điểu bay lên bầu trời đêm.
“Hoàng Bắc Nguyệt, có một số việc biết càng nhiều lại càng thống khổ, chi bằng cái gì cũng không biết, như vậy sẽ tốt hơn.” Yểm ở trong thân thể nàng, nàng buồn đương nhiên hắn cũng có thể cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291742/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.