Tiêu Viễn Trình cũngbiết tính toán lợi hại trong chuyện này, hắn đắn đo suy nghĩ, hiện tạiHoàng Bắc Nguyệt không còn là người như trước kia nữa, nếu chỉ là mộtphế vật như lúc trước, hắn có thể bắt giam nàng vào Lưu Vân các, làm cho nàng vĩnh viễn cũng đừng hòng nghĩ đến việc muốn thoát ra ngoài!
Nhưng hôm nay ở Linh Ương Học Viện, chính mắt hắn nhìn thấy nàng đối phó vớiLâm Uyển Nghi cùng Lâm Tử Thành, hơn nữa mới vừa rồi ở nhà còn giết mộtgia đinh để lập uy, còn có Tiêu Khải Nguyên cũng phải đích thân đến đây, hiện tại còn có ai dám động đến nha đầu này?
Nha đầu này hiệntại ngay cả hắn cũng đắc tội không nổi, nếu hơi chút không làm đúng ýnàng ta, để nàng ta thật sự đi mời người của Đình Úy Tự đến, chuyện lớnnhư vậy khẳng định sẽ kinh động đến Hoàng thượng. Hoàng thượng vốn vẫncòn hoài nghi Tiêu Viễn Trình khắt khe với Hoàng Bắc Nguyệt, bắt đượcmột nhược điểm lớn như vậy, đối với Tiêu Viễn Trình mà nói thì đời nàycon đường làm quan của hắn cũng tan tành theo mây khói!
Suy nghĩthật kỹ lưỡng, Tiêu Viễn Trình dứt khoát khí xa bảo suất (hi sinh cáinhỏ để lấy cái lớn),dù sao thì đối với hắn, con đường làm quan mới làtrọng yếu, mấy thứ tiền tài này, nhiều năm như vậy hắn tàng trữ cũngkhông ít, để cho hắn đi quan hệ một chút cũng không thành vấn đề!
Thành thật mà nói, cho đến ngày hôm nay, phủ khố của phủ Trưởng công chúachẳng khác gì một cái xác mà thôi, phần lớn những trân bảo bên trong đều là đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291626/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.