Thần sắc Tiêu ViễnTrình thoáng chút mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng nói: “Tên cẩu nô tàinày ăn nói bừa bãi, tốt nhất là nên nhanh chóng đánh chết đi! Như thếtránh được việc phá hủy danh tiếng của phủ chúng ta!”
“Lãogia! Nhiều năm như vậy, tiểu nhân cũng chỉ vì ngài trung thành tận tâmlàm việc, đến khi xảy ra chuyện ngài đã không đưa tay ra hỗ trợ thìthôi! Vậy mà lại còn muốn giết người diệt khẩu!” Chu quản gia ngẩng đầutức giận nói.
“Ngươi nói bậy! Ngươi có tin là ta sẽ giết chết ngươi ngay lập tức hay không?”
Chu quản gia nói: “Lão gia không cần uy hiếp, hôm nay mọi chuyện bị bại lộ, lão gia lại trở mặt, ta cũng không cần phải giấu giấu giếm giếm! Nhiềuthứ trân bảo trong phủ khố như vậy, nếu không có chìa khóa của lão gia,ta làm thế nào mà lấy ra được?”
Chu quản gia mới nói mấy câu, Tiêu Viễn Trình liền thở hổn hển, tức giận muốn điên lên: “Ngươi, ngươi đây là muốn vu oan!”
“Hừ! Vu oan? Lão gia chính là Phò mã gia, ta chỉ là một quản gia nhỏ nhoi,vì sao phải vu oan cho ngươi? Chiếc chìa khóa của phủ khố này vẫn dongươi cầm, chỉ có ngươi mới được quyền mở phủ khố. Không có ngươi, những trân bảo này làm sao lấy ra được?”
“Ngươi….” Tiêu Viễn Trình không nói ra lời.
Hoàng Bắc Nguyệt đứng thẳng lưng, đột nhiên lạnh lùng lên tiếng: “Đủ rồi! Tất cả im lặng!”
Chu quản gia ngậm miệng, Tiêu Viễn Trình cũng chột dạ câm miệng, suy nghĩ một chút lại nói: “Bắc Nguyệt, ta…”
“Đủ rồi, không cần giải thích, chuyện này ta sẽ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291625/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.