Trong lòng nhất thời cảm thấy rét run, Tiêu Khải Nguyên lập tức đứng lên, đối với Tiêu Nguyệt quát lớn, “Thật không có mắt! Quận chúa mời ngươi mộtly trà, như thế nào lại không cẩn thận, còn không mau hướng Quận chúathỉnh tội!”
Tiêu Nguyệt gắt gao ôm lấy cánh tay đang đaunhức, nàng cũng biết được trong đó có bao nhiêu lợi hại, Tiêu KhảiNguyên đây là cho nàng một đường thoát thân, để không làm lớn chuyện.
Cho dù nàng đang rất tức giận, nhưng cũng phải nhận thức tình hình mà cố gắng kìm nén!
“Là do ta không cẩn thận, cũng may không làm Quận chúa bị thương, thỉnh Quận chúa trách phạt.”
“Chỉ là việc nhỏ thôi mà, người là khách quý không nên để trong lòng.” Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên nói, lại tiếp tục bưng lên một ly trà, đưa chonàng “Xin mời người dùng trà.”
Tiêu Nguyệt tay vẫn còn run rẫy,khi nhìn thấy Hoàng Bắc Nguyệt vừa đưa ly trà tới, trong lòng nàng kinhhãi.Nhìn thoáng qua Tiêu Khải Nguyên, thấy Tiêu Khải Nguyên khẽ gật đầu, Tiêu Nguyệt lúc này mới đi tới đón lấy ly trà.
Lúc này không còn bị làm khó dễ nữa, tiếp nhận ly trà uống một ngụm, Tiêu Nguyệt cố cườinói: “Trà của Quận chúa đúng là danh trà! Đa tạ Quận chúa!”
Cònlại hai người đứng bên cạnh Tiêu Nguyệt chứng kiến tình huống này, cũngkhông đợi Hoàng Bắc Nguyệt tự mình đưa qua, tự động đi tới cầm lấy lytrà uống một hơi cạn sạch, đồng thanh nói: “Đa tạ Quận chúa!”
Người của Tiêu gia này quả nhiên rất thức thời!
Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên cười cười, lúc này, đột nhiên phía sân sau vang lên thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291610/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.