Lão hồ ly Tiêu KhảiNguyên này tặng lễ vật không chỉ đắt tiền mà còn vô cùng hi hữu (hiếmthấy),như vậy mới có thể đánh động lòng người!
Nhưng nào ngờ Hoàng Bắc Nguyệt chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua, thần sắc cũngkhông mấy kinh ngạc và mừng rỡ. Khóe môi nàng ưu nhã giương lên, nói:“Đa tạ lão gia tử, Đông Lăng, đem lễ vật thu lại đi.”
Đông Lăng tiến lên đóng nắp hộp lại rồi đem vào nhà cất, sau đó lại bưng trà bánh đi ra đặt trên bàn đá trong sân.
” Lão gia tử mời ngồi.” Hoàng Bắc Nguyệt giơ tay thủ thế mới, bản thân nhanh chóng ngồi xuống trước.
Tiêu Khải Nguyên đi tới ngồi xuống, không khỏi có chút xấu hổ, tronglòng âm thầm tự hỏi: “ Chẳng lẽ vị cao nhân kia còn có nhiều bảo vật quý hiếm hơn, nếu không một tiểu nha đầu như Hoàng Bắc Nguyệt sao lại cóthể bình tĩnh như vậy?”
Hoàng Bắc Nguyệt một tay nâng tay áo, một tay cầm bình trà, chậm rãi rót một chén cho Tiêu Khải Nguyên,sau đó ngẩng đầu nhìn lướt qua ba tên cao thủ đứng sau lưng hắn.
Mấy người này mặc dù chỉ mặc trang phục tùy tùng, bất quá từ khí tứctrên họ, nàng có thể cảm giác được thực lực của ba người này so với Tiêu Khải Nguyên cũng không chênh lệch mấy.
Lão hồ ly này quảthật đã có chuẩn bị rồi mới đến, hắn sợ cái gì đây? Sợ nàng động thủvới hắn ngay tại Tiêu gia? Hắn cũng quá đề cao chính mình đi, giết hắntrong Trưởng công chúa phủ chẳng phải sẽ làm bẩn thanh danh thiện lươngcủa Trưởng công chúa sao?
” Mấy vị này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291609/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.