Lâm Uyển Nghi đang ngây người, không kịp phản ứng, bị con ngựa hất văng ra. Nàng ta chỉ kịp kêu thảm một tiếng đã từ trên lưng ngựa té xuống.
Đám người chung quanh dồn dập hít một hơi khí lạnh.
Lâm Uyển Nghi chật vật từ dưới đất bò dậy, khôi giáp trên người đều tán loạn.
Con ngựa này phát điên rồi!
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, thớt ngựa điên kia đột nhiên xoay người lại, vung móng trước lên. Lâm Uyển Nghi đang muốn đứng lên, không kịp trở tay bị móng ngựa hung hăng đá lên má.
Ngay lập tức, máu tươi tuôn trào, Lâm Uyển Nghi tê tâm liệt phế kêu lên thảm thiết, lần nữa ngã lăn trên mặt đất. Con ngựa kia vẫn không buông tha, lần thứ hai vung móng trước lên, nặng nề đạp lên ngực Lâm Uyển Nghi.
Thân thể Lâm Uyển Nghi cong lại như tôm chết. Nàng phun ra một ngụm máu, máu tươi bắn lên tạo thành một đường cong xinh đẹp dưới ánh mặt trời lộng lẫy, sau đó nàng triệt để ngã trên mặt đất, không còn nhúc nhích.
Thớt ngựa điên kia vẫn tiếp tục đạp lấy đạp để Lâm Uyển Nghi, giống như nàng có mối thù giết cha cướp vợ gì với nó vậy. Nó dường như quyết định phải giẫm nàng thành thịt nát mới cam tâm.
” Súc sinh!” Thanh âm uy nghiêm đột nhiên vang lên, Thương Hà viện trưởng vung ống tay áo, đem thớt ngựa điên kia đánh văng ra ngoài.
Từ lúc Lâm Uyển Nghi ám toán Hoàng Bắc Nguyệt, cho đến khi Lâm Uyển Nghi bị ngựa của mình giẫm đến trọng thương, tất cả những thứ này bất quá chỉ phát sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291570/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.