Lý Duệ nói muốn phong ta làm hoàng hậu, ai ngờ hắn lại muốn phong ta làm hoàng hậu. Ta dở khóc dở cười, nước mắt cũng rơi xuống.
Đây căn bản không phải chuyện ta có thể lựa chọn, thế nhưng ta vẫn lớn mật đưa ra yêu cầu, ta muốn gặp Lý Hy một lần, hắn nhìn ta hồi lâu, cuối cùng đồng ý.
Chúng ta gặp mặt ở vườn hoa trước cung điện. Ta mặc váy lụa thướt tha màu lam nhạt, trên mặt thoa son phấn để che đi làn da tái nhợt, tóc cũng búi kiểu Như Vân ngày xưa chàng từng khen ngợi, cài vào giữa một đóa mẫu đơn nở rộ, đó chính là tâm tình ngập tràn vui sướng của ta thời khắc này.
Rốt cuộc ta cũng thấy chàng quay người, trong mắt phản chiếu bóng dáng ta.
An Lang, lời ta vừa cất, chàng lại thở dài, cung kính dâng lên một chiếc khăn lụa nói: “Nương nương, vi thần mang đến khăn lụa của Giang Nam phường.”
Bước chân vội vàng của ta khựng lại, nhìn chàng, tựa như người xa lạ cách ta đến ngàn dặm.
“Tử An, thái hậu đã từng tứ hôn cho chúng ta…” Ta khóc, nhắc cho chàng sự thật. Chàng lại cười nói: “Nương nương quên rồi ư, nương nương sắp trở thành nữ tử tôn quý nhất trong thiên hạ. Vi thần cũng sẽ cưới hoàng thập công chúa.”
À, chàng muốn cưới thiên gia đế cơ…
Hẳn là chàng không bị bắt buộc rồi! Nhưng còn ta, bị hoàng đế cưỡng ép đến tận bây giờ, ý nghĩ duy nhất trong đầu ta chỉ là chờ chàng trở về, chờ chàng đưa ta xa chạy cao bay, nay xem ra, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghi-thien-ha/95011/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.