Tình hình Tôn Triều Quân càng lúc càng khả quan, ngược lại, năng lượng của Hà Hi thì ngày càng bị bào mòn.
Dạo này tần suất cô chếch choáng bắt đầu thường xuyên hơn. Cũng đúng, trong một thế giới dị giới không biết thật giả, cô là một con người bằng xương bằng thịt, tồn tại đã là quá nghịch thiên.
Hơn nữa, vòng quay số mệnh vốn phải theo kịch bản đã viết sẵn, nhưng bị cô làm cho nó xoay chuyển theo một chiều hướng không nắm bắt được.
“Tiên Linh, rõ ràng ngươi nói rằng, chỉ cần sống tới ngày Thái tử hiện tại, có nghĩa là Tôn Triều Ân đăng cơ, xuống chiếu phong hậu là ta có thể trở về. Ngươi còn khẳng định hoàng hậu không nhất thiết phải là ta, nên ta mới làm bừa như vậy.”
“Đúng, câu chuyện nó chính là như thế. Không có bất cứ một thông tin nào liên quan đến việc phượng mệnh có ảnh hưởng đến cô hay không, nên ta đã sơ suất. Theo nhiệm vụ ta được nhận, dù cho cô là Thánh nữ, nhưng Lâm Uyển Vân vẫn luôn là bảo bối của ba người bọn họ, Hà Hi kết cục vô cùng thê thảm, nên việc giữ mệnh cho nàng ta đến ngày đó là nhiệm vụ khó nhằn. Ai ngờ ở đâu nhảy ra một hệ thống hắc ám, con ký chủ khốn nạn Lâm Uyển Vân của nó còn đòi phượng mệnh của cô. Trên thế giới này đâu có mỗi ta là hệ thống, còn bao nhiêu cái ở ngoài kia, ai mà biết trùng hợp như vậy.”
Hà Hi hít sâu mấy hơi, trấn tĩnh chính bản thân mình, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-menh-ta-nhuong-so-nguoi-khong-nhan-noi/3031686/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.