“Ui……” Bị chua, ngũ quan xinh xắn của Phượng Ly Thiên nhăn nhúm lại với nhau, uất ức nhìn đầu sỏ gây chuyện, người kia lại chỉ nhướn nhướn mày, tiếp tục đọc sách. Đôi mắt như thủy tinh đẹp chớp động quang mang giảo hoạt khiến lòng người rung động, khóe môi cười như không cười dụ dỗ Phượng Ly Thiên có xúc động muốn chia sẻ vị chua trong miệng mình cùng y, vì thế hắn nhanh chóng ngoài người dậy, Hiên Viên Cẩm Mặc lại phát hiện động tác của hắn trước một bước, sau đó ấn hắn vào trong ngực lần nữa, dùng ánh mắt ý bảo trong xe còn có một người đang nhìn chằm chằm bọn họ đó.
Phượng Ly Thiên quay đầu trừng Diêu Trường Thanh đang nhìn không chuyển mắt về phía này, ai ngờ người nọ lại không bị cái liếc nhìn tràn ngập sát khí của hắn dọa, ngược lại còn trả cho hắn một ánh nhìn khiêu khích, sau đó dời ánh mắt về phía Hiên Viên Cẩm Mặc đang lẳng lặng đọc sách. Đồng tử Phượng Ly Thiên co rụt lại, Diêu Trường Thanh này lá gan đúng là không nhỏ, là anh hùng rơm hữu dũng vô mưu? Hay chỉ đơn thuần là sự khiêu khích không chút sợ hãi? Nếu là vế sau, vậy thì hắn dựa vào cái gì?
“Hoàng Thượng, ngài cơ thể ngàn vàng, không nên đến núi Thiên Hàn chịu nguy hiểm.” Diêu Trường Thanh không màng tới ánh mắt dò xét của Phượng Ly Thiên, chỉ nhìn vào thiên hạ anh tuấn cao quý kia thôi, hắn đã nhịn không được muốn trò chuyện cùng y, “Phải rồi, thần có săn được mấy con tuyết hồ trên núi tuyết, gửi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333397/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.