“Ta……” Phượng Ly Thiên há miệng thở dốc, máu tươi theo khóe miệng chảy xuống. 
Hiên Viên Cẩm Mặc cúi người ôm lấy người trong lòng, vận khinh công lao tới điện Bàn Long, quát: “Truyền Thái y!” 
Phượng Ly Thiên tựa vào đầu vai Hiên Viên Cẩm Mặc, yếu ớt nói: “Ta…… chịu không nổi…… muốn tìm…… một nơi an toàn…… mới chạy tới đây……” 
“Thiên nhi, đừng nói nữa.” Hiên Viên Cẩm Mặc đau lòng nhíu mày, mỗi khi Phượng Ly Thiên nói một câu, một lượng máu lớn sẽ theo khóe miệng trào ra. 
“Ta không phải…… muốn quấy rầy ngươi……” Quấy rầy ngươi cùng nữ nhân kia trước hoa dưới trăng, uống rượu nói cười, Phượng Ly Thiên dùng giọng điệu như uất ức lại như giận dỗi nói. 
“Không phải.” Nghe âm thanh không còn hơi sức của người trong lòng, Hiên Viên Cẩm Mặc đau lòng muốn chết, vội vàng giải thích, “Chỉ gặp trên đường thôi, ngươi đừng nói nữa, đợi thương thế lành rồi nói sau.” 
Các cung nữ nhìn thấy Hoàng Thượng vội vã ôm một người đi vào đều cuống quít hành lễ, Hiên Viên Cẩm Mặc giận dữ hét: “Đốt đèn, lấy nước ấm đến!” Các cung nữ lần đầu tiên thấy vị đế vương trầm ổn uy nghiêm kia thất thố như thế, ai cũng không dám lên tiếng, vội vàng đi làm việc. 
Ánh nến chiếu sáng đại điện, mang đến cho cả căn phòng một tầng sáng ấm áp. Hiên Viên Cẩm Mặc nhẹ nhàng đặt Phượng Ly Thiên lên long sàng, lúc này mới thấy y phục dạ hành màu đen của hắn đã vô cùng rách nát, vết thương trên cánh tay phải sâu đến mức thấy được xương còn đang không ngừng chảy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333374/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.