“Ngươi không giết Âu Dương Hải đó chứ?” Phượng Ly Thiên vừa bước lên lầu, Mộ Dung Kì đã đón đường khẩn trương hỏi.
Mắt phượng yêu dã đột nhiên nâng lên, lưu quang ám kim lưu chuyển trong mắt, tựa như trung tâm bạo phong càn quét mọi thứ. Mộ Dung Kì theo bản năng lùi về phía sau, thức thời ngậm miệng lại. Mà Lam Cẩn đứng ở bên cạnh, từ lúc bọn họ bước vào đã nhìn chằm chằm vào bàn tay nắm chặt của hai người, chỉ thấy vô cùng chói mắt.
“Âu Dương Hải không thể chết ở đây, người bên ngoài đều biết đây là sản nghiệp của Mộ Dung Kì, huống chi bọn họ còn biết quan hệ của các ngươi.” Lam Cẩn bình tĩnh phân tích, muốn khuyên nhủ Phượng Ly Thiên đang nổi giận, “Không cần phải trực tiếp động thủ.”
Cảm nhận được ánh mắt từ bên cạnh phóng tới, Hiên Viên Cẩm Mặc định rút tay ra, lại bị bàn tay thon dài hữu lực kia siết chặt hơn. Đau đớn khiến Hiên Viên Cẩm Mặc khẽ nhíu mày, không khỏi trừng mắt nhìn Phượng Ly Thiên, vừa lúc hắn cũng đang nhìn lại, lúc ánh mắt tràn đầy tức giận chạm vào ánh mắt của người trong lòng lại chợt hiện ra một tia uất ức. Trong lòng Hiên Viên Cẩm Mặc không khỏi mềm đi, buồn cười nhéo nhéo lòng bàn tay hắn: “Không cần vì tên hề nhảy nhót kia mà tức giận.”
Lời khuyên của Hiên Viên Cẩm Mặc hiển nhiên vô cùng hữu dụng, ánh vàng quay cuồng trong mắt dần dần yên tĩnh lại, hắn chậm rãi buông tay ra, nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay đọng máu bầm do chính mình tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-ly-thien/1333358/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.