Chỉ cần chủ tử không còn cô đơn hiu quạnh nữa thì bất kể chủ tử có làm gì, bọn họ cũng đều vui vẻ. Ngọc Châu hít sâu một hơi nhưng vẫn không thể kiềm chế sự xúc động, quy bái nói: “Nô tỳ cung chúc chủ tử đại hôn.” Ngọc Thúy ngây người rồi cũng cười, đưa tay lau đi vệt nước mắt bên khóe mắt, quỳ xuống hô lớn: “Nô tỳ cung chúc chủ tử đại hôn.” “Nô tỳ cung chúc chủ tử đại hôn.” Tất cả các cung nhân khác trong phòng cũng đồng thanh hô to. “Nô tỳ cung chúc chủ tử đại hôn...”
Từng tiếng từng tiếng, từng đợt từng đợt âm thanh làm rung động lòng người như được mượn lực vang lên. Lúc này, cảnh tượng kinh tâm động phách, rung động lòng2người biết bao! Trác Việt và Diệp Tuyết đứng canh giữ trong sân nghe thấy tiếng động thì đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng không chút do dự quỳ xuống. Nếu như nói khi nãy trong lòng bọn họ vẫn còn chút nghi hoặc khó hiểu, thì âm thanh truyền từ trong phòng ra lúc này đã khiến bọn họ hiểu rất rõ một sự thật: bệ hạ rất nghiêm túc với hôn sự này. Trác Việt cúi thấp đầu, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, có lẽ bệ hạ lựa chọn thành thân ở đây chứ không phải ăn mừng khắp chốn trong cung, không phải người không nghiêm túc không trịnh trọng mà hoàn toàn ngược lại, là vì bệ hạ quá nghiêm túc quá trịnh trọng mới đúng. Bởi vì, bệ hạ đang5dùng thân phận một người phụ nữ gả cho một người đàn ông chứ không phải lấy thân phận nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417905/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.