Nếu như nói khung cảnh vừa chiêm ngưỡng khi nãy là chốn bồng lai tiên cảnh trên chín tầng mây, thì phong cảnh xung quanh đang dần hé lộ trước mắt theo từng bước chân của nàng phải khiến cho một Nguyên Vô Ưu rũ áo 
phong sương, chẳng màng đến bụi trần nhân gian này đây phải bừng tỉnh. Kiến trúc tráng lệ khí thể sừng sững trước mắt nàng, bất luận là bố trí hay phong cảnh, thậm chí1đến mức độ xa hoa cùng diễm lệ cũng không chút thua kém Vô Ưu Cung của nàng một phân một li nào, rất nhiều cung điện hoàng cung cũng chẳng có được sự gần gũi với đất mẹ như vậy. 
Non nước bao quanh, cung điện nguy nga vững chãi, mảnh đất mà giờ đây nàng đang đặt chân lên, còn rộng lớn mênh mông hơn cả giao trường cấm vệ quân của nàng. 
Mảnh đất này không hề gắn những8viên ngọc bích quý hiếm như trong cung điện. Nơi đây với hoàng cung giống như hai cá thể tách biệt, được quy hoạch thành những bờ ruộng ngang dọc bắt mắt, có thể trồng trọt cả lúa và rau quả, ao hồ trong veo thấy rõ đáy, dưới hồ từng đàn cá bơi lội nô đùa thoả thích, bên bờ hồ, có cả gà, vịt ngỗng, chó... từng mảnh ghép hoàn hảo tuần tự, tạo nên nét phong cảnh2nồng đậm hơi thở của thiên nhiên giữa chốn phàm tục khiển cho nơi này thực sự đã trở thành Thể Ngoại Đào Nguyên*, một nơi hoàn toàn biệt lập với thế giới bên ngoài. 
(*) Thể Ngoại Đào Nguyên: là nơi biệt lập với thế giới bên ngoài, nơi không có tranh đua, ganh ghét, chỉ có thiên nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417866/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.