🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mưa cứ rơi tí tách tí tách không ngừng, mưa dệt thành một tấm lưới trời, che phủ muôn vật từ trên không trung đến tận mặt đất.

Ở am Liên Vân, trong sảnh trước của Phật đường truyền đến1thanh âm tụng kinh của các ni tăng. Chư Phật từ bi, nếu đặt mình ở nơi đây, trái tim tăm tối của con người như bụi bặm được mưa gột rửa, dần dần trở nên trong vắt cùng8tĩnh lặng. Vương Tiểu Phù nhắm mắt, chắp tay quỳ lạy trong chúng Phật tử, miệng nàng lẩm bẩm kinh văn. Tuy sắc mặt nàng tái nhợt suy yếu, nhưng thần sắc lại lộ ra vẻ thanh thản cùng2bình tĩnh, hoàn toàn không biết có người đang nhìn mình. Cổ An An nhìn thấy tổ mẫu của mình đau buồn, rồi nghĩ đến biến cố xảy ra trong nhà, khóe mắt nàng cũng có chút chua xót.

“Tổ4mẫu, chúng ta trở về thôi.”

Cố lão thái thái thu hồi tầm mắt dừng trên người Vương Tiểu Phù, không, bây giờ nên gọi là Tịnh An, bà dùng khăn trắng đè lên khóe mắt, sau đó rời khỏi am ni cô dưới sự dìu đỡ của Cố An An. Cố Tam gia đang chờ trong khoảng sân bên ngoài am ni cô, thấy họ đi ra, lập tức vội vã tiến lên nghênh đón.

“Mẫu thân.”

“Về thôi.” Cố lão thái thái thở dài một tiếng, rồi bước lên xe ngựa.

Cố Tam gia quay đầu nhìn về phía am ni cô, sau khi thở dài một tiếng thì cũng rời đi. Cổ An An vén rèm xe lên, xuyên qua tấm lụa mỏng mà ngắm nhìn cảnh mưa bên ngoài mà sầu não. Mưa thấm hoa rơi, điêu tàn hiu hắt, làm tâm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417863/chuong-495.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.