Đôi môi của Cố YY có chút trắng bệch, nhưng nàng vẫn cố gắng giữ vững bình tĩnh. 
“Cho dù biểu ca không muốn liếc mắt nhìn ta một lần, vậy chẳng lẽ biểu ca cũng không muốn nghĩ cho Vô Ưu công chúa sao?” 
Tia giễu cợt như có như không bên khóe môi Hoài vương lập tức biến mất. Hắn dõi theo nữ tử đang quỳ dưới gối mình, nói với giọng điệu hệt như ánh mắt của hắn, lạnh lùng cùng hờ hững. 
“Ngươi đang uy hiếp bản vương?”1Cố YY lắc đầu: “Không phải, thiếp đang khuyên nhủ người.” Nàng cũng là đang cầu xin Hoài vương hắn. 
“Vì để gặp được bản vương mà ngươi không tiếc quấy rầy đến mẫu phi, bởi vì không thể làm trái lời nương, nên hôm nay bản vương đã thực hiện theo mong muốn của ngươi, chỉ là bản vương rất tò mò, tiếp theo đây ngươi sẽ đòi hỏi bản vương làm gì? sủng hạnh ngươi? Muốn có con nối dõi với bản vương? Có lẽ biểu muội tự8cho rằng tình cảm dành cho bản vương có thể sâu đến mức bằng lòng cùng sống cùng chết với bản vương, bất chấp mọi thứ, thế nhưng...” Hoài vương cúi đầu nhìn chằm chằm vào nàng, miệng nói ra những lời vô tình khiến người ta đau nhói: “Bản vương thì không bằng lòng.” Giờ đây, không chỉ đôi môi của Cố Y Y trắng bệch, mà đến cả sắc mặt cũng có chút tái nhợt, nhưng ánh mắt vẫn trấn định như cũ. “Chấp nhận thiếp, thực2sự khó đến thế sao?” 
“Rời xa bản vương, cũng thực sự khó đến thế à?” Cố YY nhắm mắt lại vì sợ sẽ để lộ nỗi bi ai trong lòng mình. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417787/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.