“Hôm nay gặp lại Vũ Văn, Bình mỗ mới tỉnh ngộ nhớ lại vì sao hôm ấy khi gặp Lâm đại nhân, vì sao rõ ràng Bình mỗ chưa từng gặp nhưng lại có cảm giác như đã từng quen biết. Tuy nhiên, Lâm đại nhân và Vũ Văn chung quy vẫn có vài thứ không giống nhau. Bây giờ nhìn lại, thì ra là vì có nội1tình bên trong. Lâm lão phu nhân xuất thân từ danh gia vọng tộc, lời nói và việc làm đều mẫu mực khiến Lâm đại nhân có được sự kiêu ngạo và tôn quý mà chỉ các gia tộc mới có. Chẳng trách Vũ Văn lại từ tầng lớp giàu có muốn gia nhập vào tầng lớp cao quý, chỉ có điều, con đường này, phải tự mình8quyết định ổn thỏa mà thôi.” 
Bình Duệ cười nói như hai người bạn thân đang trêu chọc nhau nhưng đôi mắt ôn hòa của hắn lại mang chút phong tình, trông hệt như yêu nghiệt. 
Sắc mặt Vũ Văn Tranh lạnh lùng. Rõ ràng biết Bình Duệ cố ý nhưng trong lòng hắn vẫn không nhịn được mà bắt đầu quay cuồng. 
Thật ra hắn không thích Lâm Duy Đường,2hắn tin rằng Lâm Duy Đường cũng nghĩ như vậy về hắn, bởi vì quả thật bọn họ quá giống nhau. Hai người đứng đối diện nhau cứ như đang soi gương vậy. Trong đôi mắt hai người đều không thể che giấu cảm giác không cam tâm, bị khuất phục trước người khác nhưng vì chưa sửa lại xuất thân nên không thể không hạ thấp tư4thái mà bất lực và tự căm ghét bản thân. 
Đánh người không đánh mặt, mắng người không vạt khuyết điểm, nhưng lúc này Bình Duệ lại đánh vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417737/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.