Phúc công công quay đầu, tiểu thái giám nhẹ nhàng chạy lên trước: “Thưa Phúc công công, trong cung có người đến nói là muốn mời Quốc sư tiến cung.”
Phúc công công ngẩn người lại quay sang nhìn Lam Vân: “Quốc sư.”
Đôi mắt lạnh lẽo không vui của Lam Vân dường như trở nên nhu hoà, lại có chút hờ hững lướt về phía Tần Hằng: “Nếu đã như vậy, hãy1truyền lại với công chúa rằng ngày mai ta lại đến.”
Nhìn Lam Vân rời đi, chân mày của Tần Hằng chẳng những không có dấu hiệu thả lỏng mà trái lại còn nhíu chặt hơn, đường nét trên khuôn mặt hắn mỗi lúc một nhăn nhó, nghiêm nghị.
Hắn bất chấp việc vị Quốc sư này thật sự có tà ý với công chúa hay không, thế nhưng ít nhất Sở Tuyệt8đã ngầm đồng ý cho hắn rồi, không những thế còn muốn thúc giục hắn gần gũi với công chúa, chuyện này thì không thể tha thứ được!
Nếu quả thực có kẻ quan sát, Tần Hằng không cách nào che giấu được gương mặt hiện rõ sự căng thẳng và phẫn nộ bây giờ của chính mình, hắn bèn từ từ quay mặt đi.
Chu Lam Nhi mang theo Tiểu Đậu cùng2đứng dưới mái hiên nhà, lặng lẽ thu bóng hình của hắn vào tầm mắt.
Những thị vệ đi theo hộ tống đều do chính Tần Hằng chọn lọc kĩ lưỡng từ quân đội của Tần gia, bọn họ đều nắm rõ tường tận quan hệ giữa Tần Hằng tướng quân và công chúa. Nhìn thấy cảnh tượng này, ai ai cũng chỉ biết cung kính hành lễ rồi âm thầm lui4xuống.
Chu Lam Nhi không nói một lời, chỉ sải bước chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417650/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.