Tiếng gió xào xạc, vui mừng hạnh phúc, ánh lửa bay lên sáng bừng cả bầu trời, càng đốt càng rực rỡ, xua đi cái lạnh, ngọn lửa nhảy múa theo làn gió, đêm đen hòa cùng đống lửa, sáng rực đến chói mắt.
Vừa ca hát vừa nhảy múa, thân hình cung nữ mềm mại uyển chuyển, ống tay áo phất1phới tung bay, vũ điện mê hoặc lòng người, đẹp như tiên cảnh.
Mỹ tửu, mỹ thực, mỹ quả, còn có những thanh thiếu niên xinh đẹp, anh tuấn, đây quả thật là một thế giới cực lạc làm cho người trong đó nguyện ý say mãi cũng không muốn tỉnh lại.
Sở Hồng uống cạn chén rượu trên tay, liếc nhìn qua8Sở Tuyệt đang ngồi ở một bên.
Cảnh tượng sáng sớm hôm nay đã mê hoặc biết bao người?
Nhưng tại thời điểm này, hắn lại ngồi ở chỗ này điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, một mình thưởng thức tửu rượu.
Sở Hồng càng để ý càng cảm thấy, thật ra hắn không thực sự hiểu người đệ đệ này,2có lẽ là từ năm đó, hắn thay đổi, người đệ đệ này cũng thay đổi.
“Khởi bẩm hoàng thượng, Quốc sư đã đến.”
Dù giọng nói của Tiểu Mạc Tử không lớn, nhưng những người xung quanh Sở Hồng đều nghe thấy được.
Những người nghe thấy đều dừng mọi động tác lại, thản nhiên đưa mắt nhìn qua.
Bạch Sơ Nguyệt rũ mắt,4hai tay thầm siết chặt. Nàng vẫn chưa quên buổi sáng hắn hung hăng càn quấy lớn tiếng la lối, còn bắt nàng phải chịu khuất nhục. Nàng cũng biết bản thân mình còn hữu dụng với hoàng thượng, cho nên bất luận như thế nào, người cũng sẽ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417634/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.