Hai tay ông ta chắp lại rồi thở dài nói: “Thiện tai, thiện tai.” Cho dù nàng ấy đã cố gắng ngụy trang bản thân đến mức không chê vào đâu được, thậm chí nhẫn tâm cạo đi mái tóc đen dài óng mượt như tơ của mình để biến bản thân trở thành một người đàn ông, hơn nữa còn là một hòa thượng đắc đạo cao thâm. Nhưng điều ông1ta muốn nói là, bản chất của nàng chính là yêu nghiệt gây họa cho nhân gian, làm thế nào mà che giấu được sức hấp dẫn từ tận xương tủy này đây?
A di đà Phật, nếu tiên đế nước Sở dưới suối vàng biết chuyện này, chỉ sợ sẽ sống lại rồi từ hoàng lăng* nhảy ra bóp chết nàng.
(*) Hoàng lăng: lăng mộ của hoàng đế.
Một người con gái, à,8một chàng thiếu niên lại có thể làm cho giang sơn vững như tường thành mà lão Tiên đế kia dụng tâm ra sức thống trị, cai quản lại xuất hiện một vết rạn nứt.
Chẳng trách người xưa lại có câu hồng nhan họa thủy! Chẳng phải ông đang trơ mắt nhìn hồng nhan họa thủy làm hại muôn dân trăm họ đây sao?
…
Mưa phùn mùa thu rơi tí tách gột rửa2đi cái nóng bức của mùa hè, không khí se lạnh dường như cũng theo đó mà ùa về. Những trận mưa lớn liên tục trút xuống, càng làm cho mọi người cảm thấy sự thay đổi rõ ràng của thời tiết. Không gian được thấm đượm trong bầu không khí mát rượi còn vương vấn chút giá buốt, dường như báo trước mùa đông không còn xa nữa.
Cung Từ Diên, phía4sau Phật đường.
Vinh thái hậu đang quỳ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417586/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.