🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Á nh mắt Hoài vương có chút sửng sốt, một lúc sau hắn mới nở nụ cười chua xót, rồi sờ vào cổ mình, nói một cách khó nhọc: “Tại... sao... tại sao không để... bổn vương được giải... giải thoát chứ?”

Nghe Hoài vương nói thế, Tiểu Lý Tử khóc òa lên: “Huhu... Vương gia ơi...”

Bùi thái y cúi đầu, thở dài một tiếng: “Vương gia tĩnh tâm an dưỡng, ti chức cáo từ.”

Tiểu Lý Tử vội vàng lau nước mắt, nức nở nói: “Để ta đưa tiễn Bùi thái y.”

“Xin công công dừng bước, vương gia vừa mới tỉnh lại, ngài hãy ở lại chăm sóc vương gia thì hơn.” Bùi thái y vội nói.

Tiểu Lý Tử suy nghĩ một lúc, dường như cảm thấy cũng có lý, bèn dặn dò Tiểu Thân Tử tiễn Bùi thái y.

Cố Lăng đang hối hả trở về thì tình cờ gặp phải Bùi thái y vừa bước ra, hai người chắp tay chào nhau, Cố Lăng cũng không còn tâm trí cùng Bùi thái y trò chuyện, vội vội vàng vàng đi vào bên trong.

Bước một bước dài đến trước giường, Cố Lăng hồi lâu không lên tiếng, chỉ nhìn Hoài vương thần sắc mệt mỏi, như chỉ còn lại nửa cái mạng.

“Nô tài đi sắc thuốc cho vương gia.” Tiểu Lý Tử lui xuống.

Trong phòng chỉ còn lại hai người, Cố Lăng cứ đi tới đi lui, đi qua đi lại trước giường, sắc mặt hắn nghiêm trọng mà buồn bã, lâu lâu lại nhìn về vương gia, muốn nói rồi lại thôi.

Hoài vương yếu ớt nhắm mắt lại, cũng chẳng nói gì.

Những lời Cố Lăng muốn nói đã đến bên miệng, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ suy nhược

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417468/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.