Hoài vương yên lặng một lúc rồi nhàn nhạt lên tiếng hỏi: “Tiểu Lý Tử, bệnh tình của bản vương có tốt hơn năm ngoái chút nào không?”
Trong lòng Tiểu Lý Tử thấy chua xót bởi mỗi năm khi vào đông, bệnh tình của vương gia sẽ lại nặng thêm. Cho dù là ngày ngày đều ở trong phòng ấm luôn đốt lò sưởi, cũng sẽ không cách nào tránh được việc vương gia phải bệnh mà không thể rời khỏi giường.
“Vương gia, người so với năm trước, bệnh tình năm nay đích thực là đã tốt hơn nhiều.” Năm ngoái có mấy lần vương gia phát sốt đến nỗi hôn mê. Năm nay, tuy là vẫn nằm trên giường bệnh, nhưng thần trí của vương gia vẫn vô cùng tỉnh táo.
Hoài vương nghe thấy lời này của Tiểu Lý Tử thì mở mắt ra, một đôi mắt sáng lấp lánh vô cùng, đột nhiên khiến người khác mất đi hồn phách.
“Ra ngoài phơi nắng cũng tốt.”
Tiểu Lý Tử toét miệng cười vui vẻ: “Vâng, nô tài đi chuẩn bị ngay.”
Mấy ngày liên tiếp ánh mặt rời rực rỡ chiếu sáng, khí lạnh bên ngoài cũng không lạnh đến mức thấu xương nữa, nhưng so với trong phòng ấm thì vẫn rất lạnh. Tiểu Lý Tử không dám xem nhẹ sự lạnh lẽo đó, nghĩ một chút rồi lại mang thêm áo choàng bạch hồ do chính tay nương nương thêu.
Đi dưới ánh mặt trời, sắc mặt trắng bệch của Hoài vương gần như trở nên trong suốt, Tiểu Lý Tử dìu hắn đi từ từ trong đình viện.
Tiểu thái giám bưng một chiếc ghế mềm ra, Tiểu Lý Tử đỡ Hoài vương ngồi lên chiếc ghế đó, khoác áo choàng bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417437/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.