Nếu như là Ngọc phi đang vùng vẫy trước khi chết muốn kéo theo vài kẻ chết cùng, tuy có chút khó chịu nhưng hắn vẫn có thể hiểu được tâm trạng của bà ta, nhưng nếu như là do người trong bóng tối thao túng thì sao?
Cố Lăng nghĩ tới đây trong lòng khẽ thắt lại, lẽ nào người đứng sau chuyện này thật sự là Hoài vương? Lợi dụng cái chết của Đại công chúa để gây rối loạn hậu cung, khiến cho mấy vị hoàng tử tàn sát lẫn nhau?
Thất vương gia yên lặng sống ở ngoại ô kinh thành cách hoàng cung rất xa, hơn nữa bởi vì bị tiên đế đuổi ra khỏi triều đình, cho nên bất kể là trong hoàng cung hay trên triều chính đều đã mất đi quyền thế, trừ khi hắn ẩn nấp mười lăm năm, lặng lẽ gây dựng thế lực cho bản thân.
Hoài vương bởi vì tuổi còn trẻ, lại được tiên đế sủng ái vô cùng, vị trí của phủ Hoài vương cũng cách hoàng cung rất gần, lại thêm người chăm sóc cho Hoài vương đều là những cung nhân thái giám do đích thân tiên đế lựa chọn... Nhưng mà, chuyện này có thể sao?
Có thể ra tay ngay dưới mí mắt của hoàng thượng, điều này thể hiện một quyền thế lớn đến mức nào hay nói cách khác là cần một sách lược thâm sâu đến mức nào cơ chứ?
Biểu ca sức khỏe yếu ớt mà hắn từng gặp, thật sự có thể làm được điều này sao?
Thấy Cố Lăng nhìn chằm chằm xuống dưới thất thần, Liêu đại nhân ho nhẹ một tiếng nhắc nhở: “Cố công tử?”
Cố Lăng nhanh chóng tỉnh táo lại, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-kinh-thien/417434/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.