Không gian tĩnh lặng như tờ.
Viện chính khó xử gãi gãi cằm, phó doanh sắc mặt u ám, nghiến răng ken két, vẻ mặt những người còn lại khác nhau, chỉ có Hoa Tầm Hoan lớn tiếng hô: "Tốt lắm!"
"Thật ra viện chính là một người tốt." Am hiểu vạn sự Thẩm Mai Hoa lại kề tai Thái Sử Lan, nói nhỏ, "Có điều lại là một lão già cổ hủ, làm việc chỉ biết đến nề nếp, chuyện lớn thế này, ông ấy chắc chắn không dám tự quyết định."
" Quy củ của doanh Quang Vũ, các ngươi quả nhiên đọc kỹ nhớ lâu." Sau một lúc, phó doanh lên tiếng, "Nếu đã muốn thảo luận về quy củ, vậy chúng ta cũng sẽ giải quyết mọi việc theo quy củ. Dựa theo quy củ, nếu như tổng viện đại nhân không ở đây, hết thảy sự vụ trong doanh sẽ do viện chính cùng các giáo quan giải quyết. Nếu như hôm nay ngươi đã muốn khiếu nại, vậy bây giờ chúng ta sẽ bỏ phiếu quyết định. Viện chính đại nhân và ta, một người ngang ba phiếu, những người còn lại, mỗi người tính là một phiếu. Hiện tại bắt đầu, ta phản đối."
Hắn một người ngang ba phiếu, lúc này tương đương ba người phản đối.
"Ta tán thành!" Hoa Tầm Hoan lớn tiếng.
"Ta phản đối!" Một nam nhân bề ngoài hơi giống Trịnh Dục lạnh lùng nói.
"Ta phản đối!"
"Ta tán thành!" Một lão nhân dụi dụi mắt, giống như vẫn đang buồn ngủ lẩm bẩm một câu. Mọi người kinh ngạc nhìn sang.
"Phản đối!" Một nam tử trẻ tuổi anh tuấn, ánh mắt sắc bén tiến lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/3029286/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.