Lão giả mặt đỏ kia lập tức tiến tới, vẻ lo lắng trên mặt còn chưa tan, một bên sai người nâng Trịnh Dục đi trị thương, một bên nhíu mày ngăn cản Thái Sử Lan.
"Đơn đăng ký này ngươi lấy từ đâu ra?"
"Là Trịnh tiên sinh giao cho."
"Cái này không phải loại các ngươi được dùng." Lão giả mặt đỏ thản nhiên nói, "Trả lại đi."
"Ông là viện chính đại nhân?"
"Phải?" lão giả mặt đỏ ngẩn ra.
"Ông chủ quản cái gì?"
"Ta..." Lão giả mặt đỏ không ngờ tới Thái Sử Lan sẽ hỏi đến vẫn đề này, giật mình một hồi mới đáp, "Chủ quản việc giao lưu trong ngoài cùng với quản lí giáo quan doanh Nhị Ngũ..."
"Trịnh Dục quản lí cái gì?"
"Công việc chọn lựa môn học."
"Toàn quyền quản lý?"
"Toàn quyền." Sắc mặt lão giả mặt đỏ bắt đầu có chút khó coi, nhưng vẫn trả lời chi tiết như cũ.
"Chức vụ từng người đều không liên quan đến nhau." Thái Sử Lan nói, "Trịnh Dục đã cho phép chúng ta tự mình đăng ký lớp học. Ông muốn cản thì đi tìm Trịnh Dục."
Lão giả mặt đỏ trợn mắt há mồm, quay đầu nhìn sang Trịnh Dục đang bị khiêng đi - Bị đánh tới nỗi còn sót lại nửa cái mạng như vậy, hỏi thế nào?
"Trịnh Dục toàn quyền quản lý việc chọn lớp, cũng là quyền lực do chúng ta trao tặng." Một người đàn ông trung niên trước giờ vẫn lạnh lùng nhìn Thái Sử Lan, bấy giờ đột nhiên lên tiếng, "Chúng ta đương nhiên cũng có quyền thu hồi."
Thái Sử Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-khuynh-thien-lan/3029284/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.