“Quan Khanh?” Ta ngồi bật dậy.
“Ô! Chúng ta lại gặp mặt.” Hắn cười cười tà khí, một đôi con ngươi tối đen lóe lên tia sáng bỡn cợt.
“Ngươi bắt ta tới đây làm gì? Đoạn Khâm đâu?” Lần đầu tiên thấy hắn liền cảm thấy được hắn không đơn giản, không nghĩ tới hắn chính là hái hoa tặc làm cho lòng người ở Hương Châu thành hoảng sợ.
“Như thế nào, nhanh như vậy đã nhớ tiểu thân mật của ngươi?” Hắn cao thấp đánh giá ta vài lần, khóe miệng điểm một nụ cười hàm xúc không rõ ý tứ, “Ân, tuy rằng lớn tuổi, bất quá bảo dưỡng không tồi. Ta còn chưa chơi đùa loại hình như ngươi, quăng tiểu thân mật của ngươi theo ta, như thế nào?”
“Ngươi nói cái gì?” Ta kinh ngạc vạn phần, trừng lớn ánh mắt nhìn hắn.
“Chính là biểu tình này. Ngày đó sau khi uống rượu ngươi cứ nhìn ta như vậy, làm hại ta thiếu chút nữa cầm giữ không được. Lúc cởi quần áo cho ngươi, ngươi còn chết dính trên người ta, ta phải ráng nhịn không đem ngươi áp xuống.” Hắn đột nhiên đẩy ta ngã trên giường, đè lên người ta, “Ta chưa từng nhẫn quá thời gian dài như vậy. Nói đi, ngươi làm thế nào đền ta?”
Lúc này ta bị hắn gắt gao đặt ở trên giường, hai tay cũng bị trói buộc, khoảng cách hai người gần trong gang tấc, hô hấp nóng rực phun ở trên mặt ta, làm da mặt ta cháy sạch, nóng rực.
Ta giãy dụa không được, oán hận mắng “Vô sỉ” liền quay đầu nhắm mắt lại không hề nhìn hắn.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248380/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.