“Hà Ngôn, ngươi … ngươi như thế nào ở trong này?” Người tới tùy tay phủ một kiện ngoại sam, thanh âm vẫn lộ ra *** nồng đậm.
Mục Thanh Dương.
“Không … Không có việc gì, ta chỉ là không cẩn thận đi đến nơi này, ta … ta đi đây …” Bỗng nhiên rất sợ nhìn thấy ánh mắt nhìn như quan tâm của hắn, ta xoay người muốn rời đi.
“Hà Ngôn, ngươi đừng hiểu lầm, sự tình không phải giống ngươi thấy như vậy đâu, bởi vì ta …” Mục Thanh Dương bắt lấy cổ tay của ta, miệng vết thương đau đến chết lặng sớm không có tri giác gì.
Nhận ra cảm xúc dinh dính, hắn nâng tay lên nhìn, thấy một tay đỏ tươi ghê người, làm cho máu toàn thân hắn lập tức đều đông lại.
“Hà Ngôn, ngươi … ngươi thay Mạc Thu giải cổ?” Hắn cầm lấy hai vai của ta không ngừng lay động, thần tình thê ai cùng không thể tin.
Cảm giác đầu váng mắt hoa lan tràn toàn thân.
“Thanh Dương … Ngươi làm ta đau …” Tất cả sức lực đều đã theo máu trôi đi, ta chỉ có thể yếu ớt rên rỉ, hai tay vô lực giãy dụa.
Hắn nhìn ta, ánh mắt có dao động rất nhỏ. Sau một lúc lâu, đột nhiên cúi đầu, lại còn cười ra tiếng.
“Ha hả a, Tiểu Ngôn Ngôn, ngươi như thế nào ngu như vậy chứ? Mới như vậy ngươi đã có thể trúng kế của lão nhân!” Ngữ khí phút chốc biến đổi, ta kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy chính là hé ra gương mặt tươi cười tà mị.
“Như thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248285/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.