Đang nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân thật mạnh, cửa “Phanh” một tiếng mở ra, lại bị hung hăng đóng lại. Phòng ốc lâu ngày không tu sửa rung rinh vài cái, bụi bặm lả tả lả tả rơi xuống, làm cho ta cùng Đoạn Khâm mặt mày xám như tro.
<!--Ambient video inpage desktop-->
“Đại thúc …” Mạc Thu vẻ mặt mếu máo chạy nhào tới muốn ôm lấy ta, ta vội vàng giơ tay cản hắn lại.
Hắn bắt lấy tay áo của ta, lung tung lau mặt một phen, tố khổ nói: “Đại thúc, họ Đoàn hôm nay lại khi dễ ta! Hắn bắt ta đứng tấn dưới nắng gắt, còn không cho uống nước, trong khi hắn lại nằm trên đại thụ ngủ! Đại thúc, ngươi phải làm chủ cho ta a …”
Ta nhìn nhìn mấy dấu tay đen thui trên tay áo, chỉ cảm thấy trên trán có cái gì đó đập thình thịch (cái gì đó trong nguyên văn là cái cân, mà ta thấy vô lý quá nên bỏ luôn).
“Đó là bởi vì ngươi quá vô dụng, mới đứng nửa canh giờ liền kêu mệt.” Đoạn Khâm hai tay khoanh lại, đứng một bên lành lạnh nói.
“Ngươi …” Mạc Thu tức giận đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Ngửi thấy mùi thuốc súng giữa hai người càng ngày càng đậm, ta vội vàng đem hai người bọn họ tách ra, cầm lấy cái ***g nhỏ nhét vào lòng Mạc Thu, nói: “Cầm, lễ vật ta cho ngươi.”
Lực chú ý của Mạc Thu lập tức bị hai con vẹt kia hấp dẫn.
Hắn cầm cái ***g nhỏ nhìn trái nhìn phải, vui vẻ kêu to: “Oa, chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-huyen-cung-thuong/2248249/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.