- Muội ở đây à?
Vịnh Khanh đi đến, tay còn cầm hai bình rượu.
Hắn ngồi xuống đối diện ta, bên cạnh ngôi mộ của Nguyệt Hồng.
Bóc một bình rượu, hắn hỏi ta:
- Muốn uống không?
Ta đưa tay đón lấy, nhấp một ngụm:
- Rượu Ninh Nguyệt.
Vịnh Khanh cười:
- Nguyệt Hồng thích uống loại này, nàng nói vừa nồng vừa thơm, sảng khoái như quân nhân…
Ta hít một hơi sâu, không nói. Nụ cười của Nguyệt Hồng xuất hiện trong đầu, vẫn tinh khiết như ngày đầu chúng ta gặp.
Ta nhìn vào bia của Nguyệt Hồng, khô khan:
- Ngươi thường tới đây sao?
Hắn cười:
- Khi nào có thời gian ta đều tới đây thăm nàng ấy.
Ta nhìn khóm hoa Tử Trúc bên cạnh mộ, không nói gì.
- Ta nghe Lưu Hoà nói sức khoẻ của muội không tốt?
Ta chau mày nhìn Vịnh Khanh:
- Lưu Hoà?
Hắn cười với ta:
- Ta quyến rũ nàng ấy để moi thông tin về muội.
Ta dựa người vào gốc cây:
- Biết được cái gì rồi?
Hắn nhún vai:
- Nên biết đều biết, không nên biết cũng đã biết.
Ta nhìn Vịnh Khanh, cố đoán xem hắn biết được những gì.
- Dương nhi, ở lại đất liền trị bệnh đi. Chuyện ngoài biển, ta thay muội giải quyết.
Trong mắt Vịnh Khanh đều là cô độc. Ta hỏi hắn:
- Sao lại muốn cưới Lưu Hoà?
Giọng Vịnh Khanh chậm rãi:
- Nếu không cưới nàng ấy, ta không thể nắm binh quyền của Thuỷ Tịnh quân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang/3054308/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.