Đứng trước lời nói vô tình của hắn, nàng không khỏi chạnh lòng. Ba người rơi vào tình huống khó xử, không khí trở nên ngượng ngùng. 
Bỗng nhiên cấm vệ quân dưới sự chỉ đạo của Thiên Diện đột ngột kéo đến bao vây Cốc Dạ Hằng lại. 
" Hằng vương, ngươi ý đồ bất chính, cấu kết với sứ giả Đại Sở muốn tạo phản, nay nhân chứng vật chứng đều có đủ, hoàng thượng hạ lệnh bắt ngươi định tội". 
Lời nói vừa dứt, một toáng binh lính dùng mũi giáo chỉa về phía hắn. Hàn Cẩm Y và Tịch Dao bên cạnh đều ngạc nhiên không biết chuyện gì đang diễn ra. 
Dưỡng Tâm Điện. 
" Nghịch thần ". 
" Hoàng thượng nói vậy là có ý gì?" 
Cốc Dạ Hằng bị bắt đưa đến đại điện. 
" Đệ tự xem đi". 
Hoàng thượng ném mật thư bằng da thú xuống dưới, hắn nhặt lên đọc qua một lượt. 
" Hoàng thượng, thứ này không phải thần đệ viết. Thần đệ trấn giữ biên cương nhiều năm hơn nữa lại như nước với lửa với Đại Sở sao có thể cấu kết với Đại Sở". 
" Đệ im đi. Trẫm và đệ lớn lên cùng nhau chẳng lẽ trẫm không nhận ra nét chữ của đệ sao?". 
" Đúng là nét chữ này có chỗ giống. Chắc chắn có người cố ý bắt chước nhằm hãm hại ta". 
" Ha ha! Hằng vương đúng là người cao quý nên hay quên. Hôm qua mới đến thăm, hôm nay đã quên rồi". 
Sứ giả của Đại Sở bên cạnh cười mỉa mai. 
Hắn nghe tên sứ giả kia nói liền nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925490/chuong-22.html