" Vậy nên bây giờ nàng đã cam tâm tình nguyện rồi?".
"Phải. Thần thiếp cam tâm tình nguyện."
"Hay, hay lắm. Trẫm hứa với nàng, những danh hiệu mà Tịch Nguyệt đáng có, trẫm sẽ ban cho nàng gấp đôi."
Hoàng thượng cười vui vẻ bế nàng trên tay trở về tẩm cung. Vào đến phòng, hắn đặt nàng xuống giường, trút bỏ lớp áo ngoài của mình rồi tiến đến giường. Ngay lúc này Ân Tuyết bên ngoài thổi thuốc mê vào, chẳng mấy chốc hắn đã bất tỉnh, nàng nín thở sau khi hắn ngã ra giường thì ngồi dậy uống thuốc giải vào. Nàng ngụy tao hiện trường như đã thị tẩm rồi còn cố tình để một vệt máu trên giường.
[Kí ức của tỷ muội ta hòa làm một nhưng chốn thâm cung này, đã hủy hoại hết những thứ chúng ta yêu. Khi những thứ mà ta yêu quý đều bị hủy hoại, thứ duy nhất còn lại, chỉ có báo thù. Điều đáng thương nhất, là ở trong hậu cung muốn giành được quyền lực, chỉ có thể trông chờ vào sủng ái của hoàng thượng. Từ đó rơi vào vực thẳm không thể vượt qua. Ta nhất định phải đứng lên đỉnh cao quyền lực, khiến đám người đó, nợ máu phải trả bằng máu.]
Sáng sớm hôm sau.
Hoàng thượng không nhận ra đều bất thường, sáng sớm đã đến chầu triều. Sau đó, ra lệnh phi tần hậu cung đến đại điện, truyền thánh chỉ.
"Hiền phi Bạch thị, xuất thân danh môn, hiểu rõ đức hạnh. Nay sắc phong làm hoàng quý phi,
tạm thời quản lý chuyện lục cung, ngang quyền với phó hậu. Mong sau này trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925410/chuong-62.html