Thiên lao. 
Bán Hạ bị nhốt ở đây đầu óc dần trở nên không tỉnh táo. Vừa nhìn thấy người là hoảng sợ. 
"Bán Hạ." 
" Đừng... đừng qua đây. Nương nương... nương nương cứu nô tỳ với." 
"Bán Hạ. Cô đừng sợ. Ta là Hằng vương đây." 
Vừa nghe đến Hằng vương cô dần trở nên bình tĩnh hơn tiến lại gần. 
"Hằng vương, Hằng vương, ngài mau đi cứu nương nương đi. Có rất nhiều người xấu, rất nhiều người xấu." 
"Người xấu làm sao nữa?". 
Nhìn biểu hiện điên dại của cô, hắn nhẹ nhàng nói. 
"Nương nương chết rồi. Chết rồi. Lý quý nhân chỉ là người thế mạng thôi. Là đám người xấu đó liên thủ hại chết nương nương." 
"Nương nương đừng sợ! Tam tiểu thư sẽ tiến cung báo thù cho người. Nương nương đừng sợ. Nương nương đừng sợ." 
Cô ngồi đó thơ thẩn nói, hắn nghe xong rất đau lòng, thời gian qua hắn đã hiểu lầm nàng, nghĩ nàng là loại người tham vinh hoa phú quý. 
[Bình Lạc Điện] 
Tối. 
"Tới rồi à." 
" Muộn thế này tìm ta đến uống rượu với huynh sao? Nào." 
Hàn Cẩm Y vui vẻ cầm bình rượu nói. 
"Có phải huynh sớm đã biết cái chết của Tịch Nguyệt có ẩn tình khác không. Có phải huynh cũng sớm biết, Tịch Dao tiến cung là để báo thù." 
Hàn Cẩm Y đơ người trong giây lát. Vội lẻn sang chuyện khác. 
"Đột nhiên ta chợt nhớ ra ta còn có một số chuyện phải làm. Dạ Hằng, ta đi trước nhé." 
"Đứng lại. " 
"Hàn Cẩm Y, nếu huynh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925106/chuong-69.html