" Lão phu đã ở ẩn nhiều năm, nơi thâm sơn cùng cốc sao dám làm phiền Hoàng thượng bận lòng?". 
"Lạc lão tướng quân có công lớn với Đại Chử ta đương nhiên phải được trọng hậu." 
[Tề gia trị quốc] 
"Đây là bản viết phụ hoàng khi còn sống đã để lại. Trẫm luôn treo ở trước ngự thư phòng như một lời nhắc nhở." 
" Xem ra Hoàng thượng đã quên lời dạy dỗ của Tiên đế từ lâu rồi." 
" Sao Lạc lão tướng quân lại nói vậy? Lẽ nào trẫm trị quốc có chỗ nào không ổn thỏa sao?". 
"Vậy lão phu xin được nói thẳng. Khi Tiên đế còn sống, hậu cung luôn hòa hợp, trước nay chưa từng có chuyện tranh quyền đoạt sủng. Nhưng nay thì sao? Hậu cung không chỉ đơn thuần là nơi ghen ghét đố kỵ, mà đã lay động được đến gốc rễ của đất nước. Cái gọi là mối họa từ trong nhà, tề gia rồi mới đến trị quốc. 
Nhà không hòa thuận sao có thể bình thiên hạ?". 
"Lạc lão tướng quân nặng lời rồi. Chẳng qua trẫm chỉ cách chức trừng phạt mấy phi tử mà thôi. Sao có thể lay động được gốc rễ của Đại Chử ta?". 
"Lần này lão phu đến chính là để nói với Hoàng thượng chuyện cách chức trừng phạt phi tử này. Hoàng thượng, lão phu cảm thấy chuyện Thục phi tuyệt đối không thể giải quyết như vậy. 
Hoàng thượng có từng nghĩ, Thục phi là con gái duy nhất của Đôn thân vương, nếu như giết Thục phi, Đôn thân vương nhất định sẽ sinh lòng oán hận dùng binh quyền trong tay khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925070/chuong-75.html