"Hoàng thượng, Hoàng quý phi giúp Thần phi và ngoại thần gian díu, tội trạng lớn như vậy, tại sao Hoàng thượng lại không trách tội?". 
Trên đường trở về Lệ phi không hiểu lý do vì sao hoàng thượng không trách phạt họ, liên tục gặng hỏi. 
"Nếu trẫm trị tội bọn họ, thì phải nói rõ việc này ra. Nhưng giờ trên triều các đại thần đều hướng về Hoàn Thành, ngoài kia thì lòng dân không yên. Lúc này nếu hậu cung lại xuất hiện thị phi này thế chẳng phải Đại Chử ta sẽ đại loạn sao." 
"Thần thiếp hiểu, hiện giờ Hoàn tướng quân có quyền có thế, Thần phi ở trong cung chính là con tin tốt nhất. Có điều nam nữ sinh tình là lúc dễ phạm sai lầm nhất. Người xưa có câu, nhà không yên thì sao bình được thiên hạ. Hoàng quý phi và Hằng vương đã gây ra bao tranh luận. Nếu giờ Thần phi và Hoàng Phủ Tuấn Hưu lại gây ra rắc rối, vậy chẳng phải sẽ tổn hại đến thể diện của Hoàng thượng và thanh danh của hoàng tộc sao?". 
Hoàng thượng nghe nàng ta nói bóng gió trong lòng liền suy nghĩ, dự tính giải quyết trong âm thầm. 
Ngày hôm sau. 
"Tội thần tham kiến Hoàng thượng." 
"Từ lâu trẫm đã biết Thần phi có người trong lòng, nhưng không ngờ người đó lại là khanh. 
Có điều trẫm cũng không trách khanh, trẫm và Thần phi sớm đã có ước định rồi." 
"Thuộc hạ tự biết đây là tội ác tày trời, Hoàng thượng muốn giết thuộc hạ, thuộc hạ tuyệt đối không có nửa lời oán hận, chỉ xin Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-vo-song/2925033/chuong-93.html