Đêm hôm nay, Du phủ thật đông đúc. Đại phu được mời về xem bệnh, ngay khi mà Huyễn Dạ Khuyết ngất đi, trên người xuất hiện những vết chấm đỏ kỳ lạ. Y rõ ràng bị trúng tên, tại sao bây giờ lại thành nhiễm bệnh?
Cũng chính vì chuyện này, nhiều đại phu chỉ dám đứng xem bệnh, không dám tiến lại gần băng bó vết thương, bọn họ đều sợ bị lây nhiễm. Trạch Mục Viêm thân là thuộc hạ, hắn không quản chủ tử có nhiễm bệnh hay không, tự mình giúp y trị thương.
Ngụy Linh Hy vì chân bị thương, cộng với việc mất sức nên cũng đã ngất đi ngay sau đó.
Trong khi mọi chuyện đều hỗn loạn, Ngụy Vân Nguyệt lại tìm gặp Huyễn Tư Khanh. Nàng ta sớm đã mặc lại bộ y phục của cung nữ, quỳ xuống dưới chân của hắn, giọng nói có vài phần run sợ.
"Điện hạ... nô tì... nô tì không hoàn toàn nhiệm vụ, ngược lại còn..."
Huyễn Tư Khanh nhìn nữ nhân đang run cầm cập dưới chân, những ngón tay dài vấn lấy lọn tóc của mình, khóe miệng lại lộ ra ý cười. Hắn chậm rãi kéo Ngụy Vân Nguyệt đứng dậy, khẽ chạm lên gương mặt thập phần sợ hãi kia.
"Làm tốt lắm."
Ngụy Vân Nguyệt kinh động nâng ánh mắt nhìn hắn, khóe mắt đã đỏ ửng.
"Ý của điện hạ..."
"Ngươi quên rằng... nhiệm vụ trước kia ta từng giao cho Ngụy Linh Hy là gì rồi sao?"
Ngụy Vân Nguyệt thầm nhớ lại, nàng ta đề bạt Ngụy Linh Hy vào nơi nguy hiểm, lại khiến nàng bị Huyễn Tư Khanh giao cho nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nghich-menh/2920014/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.