Lăn qua lăn lại một phen, cảm giác mệt mỏi trào lên, toàn thân Cái Chí Huy đau nhức, mơ màng tiến vào giấc ngủ.
Tỉnh lại là do Phó Suất cầm khăn lau mông cho anh, từ khi ấm điện bị hỏng anh chưa mua cái mới, Phó Suất càng không mua, vì thế khăn mặt chỉ có thể thấm nước lạnh, đặt lên mông để giải nhiệt vô cùng hiệu quả.
Đồng chí Cái bị cái khăn mặt lạnh như băng kích thích.
“Đáng ghét! Cậu làm tôi không ngủ được!”
Cái Chí Huy không biết, lúc anh bị chọc giận tới nỗi bật dậy rời giường, giọng nói mang theo âm nức nở, cảm giác ủy khuất nghẹn trong miệng, nước mắt nhòe nhoẹt, từ trong chăn chui ra có bao nhiêu quyến rũ.
Điều này khiến cho Phó Suất vui mừng, oán giận vì phải lau người cho Cái Chí Huy lập tức tan thành mây khói, đem khăn mặt ném sang một bên, vội vàng chui vào trong chăn quắp Cái Chí Huy hôn vài miếng.
Cái Chí Huy bị đàn áp dữ dội, rất mệt mỏi, cộng thêm nhiệt độ hừng hực từ Phó Suất, đẩy được vài cái lại mơ màng ngủ tiếp.
Phó Suất ôm Cái Chí Huy ngủ tới nửa đêm, cảm giác giống như ôm túi chườm nóng, hắn tiện tay sờ, vị bên cạnh như bánh nướng áp chảo trên bếp lò.
Phó Suất vội ngồi dậy bật đèn, nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Cái Chí Huy, đầu ngón tay nhẹ nhàng đặt lên môi tiểu Cái “Vẫn quyễn rũ thế!”
Cái Chí Huy mơ mơ màng màng nghe Phó Suất gọi điện thoại, rồi hắn nâng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764174/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.