Không cần thằng nhỏ nháy mắt, Cái Chí Huy cũng không muốn nhìn thấy cậu ta gặp khó khăn.
Sau khi vào doanh trại, thằng nhỏ đen gầy đi nhiều, chắc chắn là được mấy ông chú già huấn luyện. Đồng chí Cái liếc cậu một cái rôi không để ý nữa, nghiêm chỉnh chỉ đạo đám tân binh.
Hiểu Bảo thấy Cái Chí Huy không đáp lại, cũng ngượng ngùng thu hồi khuôn mặt chim sẻ tung tăng tươi cười.
Đợi đến lúc giải tán, người khác đều nhe răng nhếch miệng lao về ký túc xá, chỉ có Cao Hiểu Bảo nấn ná phía sau, thỉnh thoảng quay đầu nhìn Cái Chí Huy.
Cái Chí Huy thở dài, phất phất tay với Hiểu Bảo, thằng nhãi con này còn làm cao, vểnh cổ tức giận đi tới.
Cái Chí Huy cũng không khách khí “Thế nào? Ngủ bị sái cổ? Cổ uốn éo cũng không tới mức mắt chẳng thấy ai chứ?”
Hiểu Bảo không cam lòng quay sang nói “Cho tôi số di động của anh đi, tân binh không được ra ngoài, tôi không cách nào tìm được anh”
“Tìm tôi có việc gì?”
“Cha tôi gửi đậu tương với vò rượu gạo, đặc biệt dặn dò là mang cho anh”
Cái Chí Huy định nói không cần, nhưng nghĩ lại, người ta mất bưu phí ngàn dặm xa xôi gửi lên đây, không nên phụ tấm lòng của người ta, vì vậy liền vui vẻ nhận lấy.
Sau đó kéo Hiểu Bảo tới khu hậu cần mua vài hộp cá cùng mấy cái bánh mỳ, tìm một phòng học trống, mở đồ hộp cùng bình rượu đế, dùng bánh mỳ chấm tương, cùng Hiểu Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-nam/2764171/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.