Thái Hậu ngồi trên cao, nhìn xuống chỉ thấy một thiếu nữ, thân hình nhỏ nhắn đang cúi đầu hành lễ. Thiếu nữ mặc váy áo màu ngọc bích, y phục không quá nổi bật, cũng không quá nhạt nhoà. Nhìn thiếu nữ quỳ nghiêm trang, ăn nói lại lễ độ, Thái Hậu vừa lòng gật đầu, nói.
- Đứng lên đi.
- Thần nữ tạ Thái hậu.
Nói rồi, Quách Tuệ lại quay sang nhận hộp lễ vật trên tay Lan Túc, hướng mắt về phía Thái Hậu, cung kính nói.
- Thần nữ xin được dâng lên lễ vật, cung chúc Thái Hậu, vạn phúc kim an.
Thái hậu mỉm cười, vẫy tay ra hiệu, ngay lập tức Lâm ma ma bên cạnh tiến về phía Quách Tuệ nhận hộp lễ vật, dâng lên Thái Hậu. Lâm ma ma thay Thái Hậu mở hộp lễ vật. Thái Hậu đưa mắt nhìn.
- Là Phúc Thọ Đồ?
Thái Hậu cầm lên bức tranh thêu chăm chú xem xét. Sau đó vui vẻ ngước mắt về phía Quách Tuệ. Quách Tuệ vui vẻ trong lòng, nhẹ nhàng đáp.
- Bẩm Thái Hậu, thần nữ đã tìm kiếm Phúc Thọ đồ rất lâu, nhờ hồng phúc của Thái Hậu nên đã tìm được. Nay xin được dâng lên Thái Hậu.
Thái Hậu vui mừng cười ha ha, nàng đã nghe danh Phúc Thọ đồ rất lâu. Suốt mười bốn năm nay nàng luôn cho người tìm kiếm nhưng lại không tìm được. Tú nương nổi tiếng năm ấy cũng đã quy ẩn, hoặc cũng có thể đã qua đời không còn tìm được dấu vết. Thái Hậu không ngờ hôm nay lại được tận tay sờ vào Phúc Thọ đồ.
Nhận được Phúc Thọ đồ trong truyền thuyết, Thái Hậu nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/88780/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.