Mọi người đã tụ họp đông đủ ở ngoài cổng, Quách Ngọc mới chậm chạp tiến tới. Quách Ngọc hành lễ với Quách An rồi nói.
- Phụ thân tha lỗi, con chậm chạp làm mọi người phải chờ.
- Không sao, người một nhà cả. Chúng ta lên xe thôi. Ngọc nhi, đi nào chúng ta đi cùng nhau.
Quách An vẫy vẫy tay, nói. Nghe thế, La di nương cười dịu dàng thưa.
- Lão gia, thiếp thân chuẩn bị xe ngựa đầy đủ, người một xe, nhị tiểu thư một xe, đại tiểu thư tam tiểu thư tứ tiểu thư một xe, xe ngựa còn lại là dành cho nha hoàn.
Quách An chần chừ, nhìn sang Quách Ngọc, thấy nàng mỉm cười gật đầu, ông mới nói.
- Vậy thì mau lên đường.
Vừa tiến đến xe ngựa thì đột nhiên con ngựa như phát điên, nhảy nhót tung vó. Quách Ngọc hoảng sợ, mặt cắt không còn giọt máu. Nàng hét lên một tiếng “A...“. Quách An đứng bên cạnh nhanh tay kéo nàng vào lòng. Ngay sau đó, hộ vệ nhanh chóng khống chế con ngựa.
- Chuyện gì đang xảy ra? Xe ngựa của Ngọc nhi sao thế này? Hân nhi nàng chuẩn bị chu toàn là như vậy hay sao?
Quách An giận dữ quát. La di nương cũng giật mình, con ngựa làm sao có thể phát điên như vậy. La di nương môi mấp máy.
- Lão gia...
- Phụ thân, không cần nóng giận. Dù sao con không sao, chúng ta mau đi thôi, yến hội sẽ bắt đầu.
Quách An liếc mắt nhìn La di nương.
- Nếu vẫn làm việc thất trách như vậy, không sửa đổi được thì sau này nàng không cần chưởng quản hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/88779/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.