Nàng, không tin tưởng ở ta?
Quách Ngọc cứ mở to mắt nhìn hắn, sâu thẫm trong ánh mắt của nàng, có gì đó khác lạ. Nguyên Thiên Hữu chưa từng thấy Quách Ngọc như vậy. Hắn cảm nhận được từ giọng nói và biểu cảm của nàng - nàng đang rất sợ hãi.
- Ta không tin tưởng chính mình. Chàng về đi. Ta muốn yên tĩnh.
Nguyên Thiên Hữu nheo mày, khoé mắt giật giật. Hắn nắm chặt tay, bước đến gần nàng.
- Ngọc nhi của ta chưa từng sợ hãi vì những điều như vậy. Ngọc nhi của ta tin tưởng ta, tin tưởng bản thân. Ngọc nhi của ta khiến kẻ thù phải khiếp sợ nhưng trái tim lại luôn ấm áp khi ở cùng người thân. Ngọc nhi của ta!
Quách Ngọc đưa tay quệt dòng nước mắt, nàng ngồi bệt xuống sàn. Không để ý đến hình tượng cao quý, nàng co chân ôm mặt khóc oà như một đứa trẻ.
Nàng không biết vì sao, không biết lý do gì khiến nàng sợ hãi như vậy.
Nỗi sợ này, giống như lúc nàng trơ mắt nhìn con trai nàng bị thiêu sống, giống như lúc nàng nhìn mẫu thân, phụ thân lần lượt rời bỏ nàng, giống như cả thế giới sụp đổ.
Nàng biết hắn không phải kẻ như vậy, nàng tin tưởng hắn nhưng dường như nàng không còn tin tưởng vào bản thân nàng nữa. Đột nhiên ngay lúc này, nàng nghĩ đến việc mất hắn, giống như giây phút hắn rơi xuống vực sâu, con tim đau thắt.
Hoá ra, không phải âm dương cách biệt mới đau. Mà ngay cả khi cả hai đối diện nhau nhưng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513712/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.