Quách Ngọc lui về sau nhiều bước, lạnh lùng nhìn thi thể đang nằm trên nền tuyết. Nàng vừa định xoay người chạy về phía xe ngựa thì nghe được tiếng vỗ tay phát ra từ hang động phía trước.
- Đúng là băng tuyết thông minh!
Quách Ngọc đứng thẳng người, tà áo bay trong gió tuyết. Nàng không sợ hãi đáp lời.
- Các hạ quá khen!
- Ta chỉ thắc mắc vì sao ngươi biết đó là địch không phải bạn?
Nam nhân cao to vừa rồi lại lên tiếng. Hắn mặc một chiếc áo choàng đen, đeo khăn che mặt, dường như là thủ lĩnh của một đội sát thủ nào đó.
Quách Ngọc chỉ nhẹ nhàng đáp lời.
- Hơi thở của quỷ!
Trước đó nàng đã nghi ngờ, khi đang yên lành Minh Tước lại gọi ám vệ đến. Hắn chỉ gọi khi có nguy hiểm hoặc... hắn không thể bên cạnh bảo vệ nàng. Lúc nàng hắt xì, hắn đã không hề hỏi han hay nhắc nhở điều gì, điều này cũng khá vô lý khi mà Minh Tước là người chu toàn và rất sợ nàng bệnh hay gặp nguy hiểm bởi sau đó Nguyên Thiên Hữu sẽ đỗ tội lên người hắn. Điều thứ ba khiến nàng khẳng định tên kia đang giả mạo Minh Tước đó là hắn thản nhiên hành động mà không xin phép nàng.
Nam nhân kia ngửa cổ cười to, hắn chắp hai tay sau lưng, bước từng bước tới gần nàng. Theo phản xạ, Quách Ngọc lui về sau nhiều bước.
- Ngươi nhận nhiệm vụ đến đây để giết ta?
- Không!
Hắn dừng lại, chỉ tay về phía nam, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-hoi-sinh/2513681/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.