Editor: Mai Tuyết Vân
Vệ Thiện không hỏi Tiểu Thuận Tử làm thế nào, chỉ cần được việc là tốt, bảo Trầm Hương thưởng cho hắn một túi ngân châu: “Ta không cần biết ngươi làm thế nào, nhờ cậy ai làm, cứ cách vài ngày lại chăm sóc hắn một lần. Ta thấy hắn thì không thoải mái, tốt nhất từ này về sau đừng để hắn vào cung nữa.’’
Tiểu Thuận Tử nhanh nhẹn đáp vâng, hắn làm không lộ mặt, tìm vài tên thái giám, cung nhân vẩy nước quét nhà trong viện, ngay cả hắn là người cung nào cũng không tiết lộ. Vào cung làm thái giám, chắc hẳn trong nhà đã nghèo đến mức không có gì ăn, thấy hạt ngân châu có cái gì không chịu làm chứ.
Tâm tình Vệ Thiện rất tốt, từ lúc trở về lúc nào cũng tươi cười, còn mang chuyện mình đến tìm Nhị ca kể cho Vệ Kính Dung nghe, nàng nghe xong đã cau mày: “Con cũng thật là, sao lại tự đi, muốn gặp thì sai người gọi Nhị ca con tới mới đúng.’’
Vệ Thiện cười hì hì kéo tay nàng: “Lần sau con sẽ mặc Hồ phục.’’ Chính Nguyên đế ban Kim ngư phù cho Vệ Thiện, còn hứa để nàng tự do xuất cung, nếu ăn mặc quá nổi bật thì càng gây chú ý.
Vệ Kính Dung xoa đầu nàng: “Vậy cũng được, sau này con xuất cung đến thư viện cũng không nên mặc đồ khoa trương.’’ Sau đó lại hỏi nàng: “Con thêu kinh thư thế nào rồi?’’
Trong lòng Vệ Kính Dung hiểu rõ, nàng không phải là người có thể ngồi cả ngày thêu như vậy, nhắc nhở nàng một câu: “Nếu đếm ngày, mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoang-dai/58735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.