“Mẹ nó, ngươi không bớt nói đi thì sẽ chết à!”
“Gia gia chính là không quen nhìn đám tiểu tạp chủng kia giễu võ giương oai!”
Tên đại tướng lập tức chỉ huy quân: “Đuổi theo cho ta! Một tên cũng không được để thoát!”
Các huynh đệ nhanh chóng rút đi, Lưu Ngoạt nhìn bọn họ càng ngày càng xa, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Tu sau một lần thất bại, hắn bắt đầu cảnh giác hơn với Bách Lý Minh Xu. Hắn dự liệu quả không sai, đám người Diệp Tống vừa đi chưa được bao lâu, quân Nhung Địch đã tập kích tới.
Diệp Tu dùng toàn lực ngênh địch, kẻ địch khí thế dũng mãnh. Người dẫn đầu không ai khác chính là Bách Lý Minh Xu.
Nàng mặc một thân nhung trang, tà áo choàng tung bay phần phật theo gió, mái tóc dài buộc cao, cặp mắt sáng ngời tựa mắt mèo trong đêm tối. Nàng thật sự không thua kém bất kỳ một nam nhi nào, chỉ là nàng không nghĩ lại phải đối mặt với Diệp Tu nên khiến nàng có chút sửng sốt.
Nàng cho rằng Diệp Tu nhất định sẽ tự mình dẫn người đi đoạt lấy thi thể Lưu Ngoạt, bởi vì nàng biết Diệp Tu và Lưu Ngoạt huynh đệ nhiều năm, cùng vào sinh ra tử, nếu Diệp Tu nghe Diệp tin Lưu Ngoạt chết, nhất định sẽ không để yên. Nàng sẽ nhân lúc này tập kích đại bản doanh Bắc Hạ, thiêu rụi lương thảo, một công đôi việc. Không nghĩ tới Diệp Tu thế nhưng lại không trúng kế.
Đạo lý muốn bắt giặc phải bắt vua trước Diệp Tu sao có thể không hiểu, lập tức cùng Bách Lý Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007357/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.