Mãi đến giữa trưa, sương mù mới tan đi, bến tàu Tô Châu dần dần hiện ra phía trước. Trêи bến đang tụ tập rất nhiều người, những người trêи thuyền đang liên tục vớt thi thể cá trêи sông, mọi người đều cảm thấy vừa ly kỳ lại vừa kinh hoàng, chỉ trong một đêm lại có nhiều cá chết như vậy, tất cả xác cá không mất đầu cũng mất đuôi giống như bị xé rách, mấu chốt là những con cá này đều trông rất hung dữ, căn bản không phải loài cá thông thường.
Gần cập bến, Diệp Tống đến phòng Tô Tĩnh nhìn thêm một lần nữa, châm cứu đã xong, giờ chỉ để lại một thái y túc trực bên cạnh. Nàng ngồi lên mép giường, lẳng lặng chăm chú nhìn hắn hồi lâu mới đem tầm mắt chuyển dịch lên chiếc tủ bên cạnh đầu giường, mặt trêи để quần áo Tô Tĩnh được gấp gọn chỉnh tề. Diệp Tống sờ y phục của hắn, trong lòng cũng không biết giải được đã bị nước cuốn trôi mất hay chưa. Tìm khắp nơi cũng không thấy bình lưu ly tinh xảo Quỷ Y đưa cho, trong lòng không khỏi trầm xuống. Nhưng đột nhiên nàng sờ thấy được một vật lồi lên bên trong quần áo, nàng cẩn thận kiểm tra, mới phát hiện được tên gia hỏa Tô Tĩnh giảo hoạt này , đã bí mật may một ám túi sau vạt áo.
Bên trong đúng là cái bình lưu ly kia, nút bình cài rất chặt không có dấu hiệu bị nước xâm nhập vào.
Chỉ là trừ bỏ bình lưu ly, bên trong túi còn có thêm một thứ đồ khác. Diệp Tống thò tay vào lấy, lúc thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007337/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.