Diệp Tống dừng đũa cười như không cười liếc nàng: "Muội không cảm thấy tiểu thư nhà muội tuy gầy nhưng rất có khí khái à?"
"Không có, nô tỳ chỉ thấy tiểu thư gầy yếu, thê lương thôi."
Sau khi ăn xong, bên ngoài ánh mặt trời và gió đều rất ấm áp, nàng bảo nha hoàn vác ghế dài ra hành lang nằm phơi nắng, người có chút mệt mỏi, nàng phơi nắng được một lúc liền mơ màng mà ngủ thiếp đi.
Hết một ngày nhàn nhã, hôm sau tinh thần Diệp Tống đã sảng khoái trở lại, nhớ tới buổi tối hôm trước, vụ án mạng kia có khả năng liên quan đến quốc tỉ, nàng quyết định đi dạo thuận tiện nghĩ xem có điểm gì khả nghi nữa không. Kết quả đi tới cửa lại bị thị vệ cản lại, nàng đột nhiên nhớ ra ngọc bội đã bị Tô Thần thu lai, hiện tại nàng không thể tùy tiện ra phủ.
Đúng lúc gặp được Tô Thần mới từ triều về bồi Nam Xu ăn sáng giờ lại phải đi làm việc, nàng lập tức trưng ra gương mặt cười tươi như hoa: "Vương gia sớm như vậy đã phải đi phá án, thật là tận chức tận trách vì phúc của bá tánh a."
Tô Thần đề phòng: "Ừm, ngươi muốn làm gì?"
Diệp Tống cười đến vô hại: "Đi cùng nhau a."
Tô Thần đi qua bên người Diệp Tống, nhàn nhạt nhìn nàng một cái: "Không có việc gì ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong vương phủ."
Vừa đi được hai bước thấy góc áo bị kéo căng. Diệp Tống thế mà lại vươn tay bắt lấy góc áo của hắn, khiến cho thủ vệ không dám cản lại. Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007203/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.