Diệp Tống đành phải nhịn xuống, dập đầu hành lễ. Chẳng qua tự nhiên phải quỳ trước một người xa lạ, thực sự làm nàng khó chịu.
Phía trên nói một câu "Chúng ái khanh bình thân", mọi người mới đứng dậy, ngồi lại vào vị trí. Sau đó, quần thần nâng chén kính rượu, chúc mừng sinh thần Hoàng Thượng. Diệp Tống cũng nâng chén theo, nghĩ thầm dựa theo động tác này tự nhiên mà nhìn dung nhan Hoàng Thượng, chắc không bị coi là thất lễ đâu.
Nhưng mà, thời điểm nàng ngửa đầu nâng chén rượu, động tác bỗng dưng dừng lại. Nàng không nghĩ tới sẽ lại là một màn như thế này.
Người đang ở vị trí cửu ngũ trí tôn, ngồi ngay ngắn trên long ỷ, một thân hoàng bào, so với hắc y hắn mặc ngày thường càng thêm vẻ tôn quý không thể mạo phạm, mái tóc không còn xõa tùy ý trên vai mà là dùng kim ngọc quan buộc chặt lên, đôi mắt thanh thiển tràn đầy uy nghiêm, tay cầm chén rượu, lúc tiếp xúc với ánh mắt của Diệp Tống cũng không thèm động một chút, giống như chỉ đang nhìn một người xa lạ.
Đương nhiên, trước mắt nhiều người như vậy, hắn đối với nàng không thể có bất luận dao động gì được. Nàng không chỉ là thần dân của hắn mà còn là thê tử của huynh đệ hắn.
Đây là Tô Nhược Thanh.
Diệp Tống không hề nghĩ tới, vậy mà lại là Tô Nhược Thanh.
Người đã từng cứu nàng 3 lần một ngày, ở Lê viên xem diễn cũng có thể gặp phải Tô Nhược Thanh, còn mang nàng đi chơi cờ, đi biệt trang câu bá, còn lúc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1007192/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.