Nhất thương nhất kích đều tràn đầy lực lượng mạnh mẽ, đám ma tộc lâu la chưa kịp tiếp cận thân hắn đều bị đánh bay.
Trường thương trên tay hắn vũ động, uy vũ sinh phong, chỉ thoáng chốc, ma tộc nằm dưới trên hắn đã chất thành đống.
Bỗng lúc này, một mũi tên từ đâu bắn tới, mũi tên xé gió bất ngờ không cho vị tướng quân né tránh.
Giây phút sinh tử chi gian, vị tướng quân may mắn né tránh được ám tiễn này nhưng cũng bị thương nặng.
Xương cốt vai phải của hắn đã bị một tiễn này bắn gãy, trường thương trên tay hắn đã không còn đủ sức cầm lấy cắm chặt xuống đất.
"Ha ha ha, không ngờ ta Tu Ưng ta có không chết trong tay ma tộc lại bại dưới tay người một nhà."
Hắn bỗng ngửa đầu lên trời cười, tiếng cười trào phúng mang theo chút bi ai.
Vừa rồi khi bị trúng tên, ánh mắt hắn theo hướng mũi tên nhìn qua, dư quang thấy một bóng đen biến mất.
Mũi tên hắn trúng mang theo linh lực hỏa thuần túy, hắn biết mình bị ám toán, không nghĩ tới kẻ muốn hắn chết một khắc cũng không chờ nổi nữa.
Vị tướng quân bỗng nhiên cười lớn khiến đám ma tộc đang chuẩn bị tấn công ngây ra một chút.
Nhân cơ hội đám ma tộc ngây người, Tu Ưng rút trường thương lên, một kích quét sạch đám ma tộc đang vây quanh hắn.Dù bị thương rất nặng, dù tay phải đã không còn năng lực chiến đấu nhưng hắn vẫn có thể dùng tay trái vũ động trường thương một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-hoa-phong-van/3621359/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.